đôi ta dần úa tàn khi đông đến
Khi mùa đông dần qua và mùa xuân tìm về
Đôi ta dần úa tàn
Hai con tim yêu vẫn ấp ủ những khát khao
Dù trong em vẫn hằn sâu những thương tổn
Ngoài tự nhắn nhủ anh rằng Hãy hạnh phúc
Em cũng chẳng thể làm gì hơn
Dù giờ em chẳng còn mảng nhớ những nỗi đau
Chỉ còn đọng lại chiều tàn
Nụ cười tỏa nắng
Gương mặt hờ hững
Giọng nói ấm áp của anh
Dưới ánh trăng lạnh ngắt
Dưới hạt mưa rò trên khung cửa
Con tim em cảm nhận được sự tàn nhẫn của thời gian
Em đã nói cô gái ấy chẳng thể là em
Người sẽ mang tới vệt nắng lung linh trên gương mặt anh
Người sẽ làm vui tươi trên những giai điệu
Làm gương mặt anh không còn hờ hững
Anh còn nhớ hay đã quên
Những dĩ vãng muộn màng ngày hôm ấy
Đôi ta ngân nga giai điệu thắm nồng
Trao cho nhau nụ cười và cả giọt nước mắt
Bi đát
Đau thương
Vô vàn thương tổn
Từ ngày em khóc như đứa trẻ ấy
Ánh mắt em chẳng còn có thể như xưa
Em chẳng còn thể là em
Chẳng còn thể là em
Anh có nghe thấy tiếng khóc của em không?
Nước mắt
Nó nặng trĩu như hạt mưa
Nặng trĩu như nỗi lòng em
Những ngày thơ ấu
Đắm mình trong mưa…
Comments
Post a Comment