CÂU TỪ CHƯA MÀI GIŨA
- Chúng ta đều là người có nhận thức cả -
Chúng ta đều là người có nhận thức cả
Tỏ ra lịch sự một xíu có chết ai đâu anh?
Đừng mở mồm tỏ vẻ đạo lý
Tôi biết thừa anh chẳng tử tế đến vậy
Mầm mống ảo tưởng bệnh tật
Nữ tù nhân tàn phế không thể cựa quậy
Cuộc tình tàn úa
Bản nhạc Jazz điên loạn
Cào cấu nội tâm hai ta
Tiếc thay tôi đây
Không có chút nghĩa vụ pháp lý nào với anh cả
Đừng dại buông những lời bộc trực
Đừng dại chỉ trích sự vô tình
Vì tôi biết anh đang đau đớn thế nào
Khi không có được tôi…
Không không có được tôi…
Đưa tôi đây hết nỗi nỗi căm phẫn
Gửi tôi đây ngàn điều sầu muộn
Tôi sẽ biến nó thành hình hài
Thành sự si mê chưa từng thấy
Trên từng con chữ tôi viết ra
Trên chiếc giường đôi ta nằm cùng
Trong ly rượu Gin tôi tẩm độc
Gàn dở thay ta chẳng thể làm chủ
Muôn vàn cảm xúc vô biên sầu muộn
Dù anh có là kẻ tồi tệ
Dù tôi đây có chẳng ra gì
Dù thay đôi ta chỉ trao đi trái đắng và thuốc độc
Tôi muốn anh vô vọng
Mềm mỏng
Khi bên tôi
Để khi sớm mai dù mọi thứ về tôi và anh đều không thành hình
Khi bình minh ló rạng và đem theo sự tỉnh táo đáng chết
Khi cuộc sống lại tiếp diễn với sự nhạt nhẽo vô vị
Khi anh quay lại với cô bạn gái luôn tỏ vẻ đạo đức của anh
Khi anh quên mất tôi đã từng tồn tại
Hãy đổ hết cơn si mê này của anh
Lên tôi đêm nay…
Đến cuối cùng đôi ta cũng chẳng đến nỗi anh nhỉ?
Đôi tim tan vỡ nếm thêm chút vị đắng cũng chẳng thể chết được
Và rồi mất nhau…
Comments
Post a Comment