Một thoáng chiêm bao
Tỉnh giấc sau những cơn ác mộng
thì thầm bão tố những mưa giông
ánh mắt buồn sầu con chợt nghĩ
giá như mình biến vào hư không
Ôi con người
họ buông ra những lời thị miệt
buông cả những căm ức kinh niên
nếu không có tồn tại đồng tiền
liệu họ có nhẹ nhàng hơn với nhau?
Chúa có nghe con nói
con không mong ngài ban cho con phước lành
chỉ xin ngài làm con bớt đau khổ
Con đang cứ nghĩ mãi về cánh rừng ấy
nơi mà linh hồn con được tự do tung bay
con sẽ rong ruổi theo anh ấy
để anh không còn đau đớn một ngày
...
Comments
Post a Comment